LỠ LÀNG….
Lặng lẽ chiều nay gió thổi buồn
Len vào cõi vắng giọt sầu tuôn
Lời xưa mãi gợi dòng ngâu đổ
Lối cũ hoài vương cảnh mộng luồn
Lắm bữa thương mình nên tửu lạnh
Lâu ngày nhớ bậu để niềm suôn
Làm sao hái được mành trăng cũ
Lỡ cuộc tình nhau nước đổi nguồn
Nguyễn Châm
CHIỀU
Chiều rơi nức nở mấy cung buồn
Chốn cũ mưa sầu rả rích tuôn
Cũng thấy đìu hiu ngày hạ vãn
Còn nghe quạnh quẽ buổi giông luồn
Cạn dòng tâm sự lòng chưa khỏa
Cuối nẻo đường đời mộng chẳng suôn
Chợt ghé mùa đông ngoài ngưỡng cửa
Chưa vơi nỗi nhớ lại khơi nguồn !
Tường Vân - 28/11/18
*
NHẠT NHÒA
Nhặt bóng thời gian chạm nỗi buồn
Nghe niềm ký ức nhạt nhòa tuôn
Ngày xuân lặng lẽ nhìn mưa đổ
Nẻo mộng đìu hiu để gió luồn
Nâng chén tiêu sầu mơ khách tục
Ngắm dòng suy thịnh hỏi trời suôn
Ngàn năm tạo hóa hoài trêu cợt
Nước chảy hoa rơi chẳng ngọn nguồn
Tường Vân - 29/11/18
HẰNG MONG…
Hòng đem rượu ái đổi canh buồn
Hỏi thiếp đêm này mộng vẫn tuôn
Hạ đã khoe mình bên thác đổ
Hồn sao lạc bước giữa khe luồn
Hôn bầu ngực nở ươm tình thắm
Hẹn bữa tay lùa chải tóc suôn
Hết nỗi niềm yêu đời tẻ nhạt
Hoài mong tửu đượm ấm tâm nguồn
Nguyễn Châm - 291118
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét