MÙA ĐÔNG KHÔNG CHÚA
Chúa bỗng lờ đi mọi cảnh đời
Gian trần quỷ lộng máu đào rơi
Trùng khơi lũ giặc dềnh dang chiếm
Đất tổ bầy tham ngạo nghễ cười
Rã rượi thân cò đâu chốn ngủ
Bơ phờ thế cuộc hỏi ngày ngơi
Rằng đông có lạnh ngàn năm cũ
Hãy thắp dùm con ngọn lửa trời
Nguyễn Châm
CÕI TẠM
Rồi xuân sẽ lại đến bên đời
Hết nỗi đông hàn tuyết lạnh rơi
Vẫn nọ con thuyền neo ngọn sóng
Còn kia mặt biển tiếp chân trời
Màng chi thế sự hoài ganh ghét
Mặc kệ nhân tình cứ nghỉ ngơi
Một ánh trăng vàng đôi chén rượu
Vì chưng cõi tạm khóc thay cười...
Tường Vân - 27/12/18
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét