THOẢNG HƯƠNG
Tặng...
Giữ được hồn trinh thế đủ rồi
Đâu cần thưởng nhụy với lồng môi
Tình anh vẫn đượm tràn non thắm
Nghĩa chị hằng xanh đắm biển ngời
Mến bởi từng ôm ngàn mộng vỡ
Thương vì đã chuốc vạn sầu trôi
Dù duyên chẳng lập mà tâm ngưỡng
Thoảng chút nồng hương giữa cuộc đời
Nguyễn Châm - 300617
DUYÊN LỠ
Người mang kỷ niệm vứt đi rồi
Nhỏ cũng nghe buồn mặn đắng môi
Gác lẻ bơ phờ hương tóc rối
Phòng đơn lạnh lẽo sắc hoa ngời
Mùa thu dạo nọ âm thầm chết
Ánh nguyệt đêm này lặng lẽ trôi
Chuỗi tháng ngày qua sầu trĩu nặng
Mà nghe vỡ vụn mối duyên đời !
Tường Vân - 30/6/17
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét