TÌNH NGÂU...
Sông thương nước đã cạn rồi
Sao tình Ngưu Chức một đời khó quên
Mộng tình anh khẽ gọi tên
Nỗi đau trần thế phủ lên tấc lòng
Em bày chi một chữ mong
Cho cau vàng úa cho bòng gió lay
Chén duyên chuốc mãi không đầy
Mà phiên khúc nhớ vẫn lay lắt mùa
Vẫn là trăng của ngày xưa
Vẫn anh của thuở tim vừa chớm mơ
Mà em tận cuối sông chờ
Để con đò nhớ cứ thơ thẩn tình
Phải câu vàng đá ta mình
Đã vương theo những lời kinh cuối chiều
Thôi đành chôn một kiếp yêu
Cho vầng trăng khuyết những điều khó quên
Thương thầm cho một cái tên...
Nguyễn Châm
VẦNG TRĂNG KỶ NIỆM
Vầng trăng kỷ niệm "đâu rồi"
Cho em tìm lại một thời lãng quên
Góp từng nỗi nhớ không tên
Mấy chiều đông lạnh rót lên phím lòng
Tháng ngày chuyên chở nỗi mong
Bỏ tình thơ lạc bên dòng lắt lay
Trăng khuya một bóng vơi đầy
Rèm thưa gió lạnh vòng tay mấy mùa
Đâu rồi một ánh trăng xưa
Vẫn em với những đêm vừa tỉnh mơ
Đò duyên lạc bến xuân chờ
Để người thi lữ buồn vơ vẩn tình
Giá như ngày ấy ta mình
Đừng trao ánh mắt lung linh dưới chiều
Cho lòng vấn vít chữ yêu
Năm dài tháng rộng trăm điều nhớ quên
Trăng gầy thương một cái tên...
Tường Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét