SẦU ĐÔNG
Ta ngồi nhặt nắng giữa chiều sương
Bỗng tiếc thời gian thuở mộng thường
Gió vẫn âm thầm ru ngọn cỏ
Duyên thì nũng nịu trốn làn hương
Buồn bao kỉ niệm vàng tay thuốc
Nghẹn những ngày đêm đỏ chiến trường
Cứ ngỡ xuân tình không tủi lạnh
Sao sầu vạn thế mãi còn vương
Nguyễn Châm - 260917
TÌNH LÀ GIỌT SƯƠNG
Như là chiếc lá đọng màn sương
Vẫn thấy bình an giữa cõi thường
Mặc gió băng qua vùng tuyết lạnh
Mong chiều sót lại một làn hương
Cho người xứ lạ sầu cô lữ
Để khách trời xa mộng viễn trường
Ai trỗi cung đàn trên bến hạ
Nghe chừ lắng nhẹ giọt buồn vương !
Tường Vân 26/9/17
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét