LẠI ĐÃ ĐÔNG
Bấc trở heo về lạnh lẽo thêm
Dường đông đã lại rớt ngay thềm
Nàng trăng nũng nịu choàng tơ mỏng
Lệ liễu âm thầm nhỏ trướng êm
Đã mấy lần thu vàng tuổi mộng
Còn bao buổi hẹn ấm môi mềm
Nồng yêu có lẽ là xa xỉ
Chỉ chén tiêu sầu cạn mỗi đêm
Nguyễn Châm
NGƯỠNG CỬA MÙA ĐÔNG
Thu vàng mấy độ chạnh buồn thêm
Bóng đổ tàn rơi cuối dãy thềm
Hoang hoải câu hò trong nắng nhẹ
Dặt dìu tiếng sáo giữa chiều êm
Ai mang gió đến vườn thơ lạnh
Bạn dỗ tình say chén rượu mềm
Chợt ghé mùa đông ngoài ngưỡng cửa
Nghe sầu chất nặng cõi lòng đêm !
Tường Vân - 01/10/18
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét