HẮT HIU...
Vì sao lại mãi chuốc thêm hờn
Để gió điên cuồng dội những cơn..
Kẻ lạnh thềm khuya hờ hững bút
Hồn đau bóng quạnh lẻ loi đờn
Mềm môi tửu nhạt lòng hoang vắng
Xót cảnh hương thừa nỗi tịch đơn
Mỗi lúc tìm thương dòng lệ nhỏ
Vầng trăng cổ độ hắt hiu vờn
Nguyễn Châm
TRĂNG MIỀN HẠ
Nhặt bóng thời gian đếm tủi hờn
Nghe chiều gió trở chạnh tàn cơn
Chìm trong dấu lặng mùi hương tóc
Rót giữa canh thâu mấy nhịp đờn
Đắng cả men lòng đêm tẻ lạnh
Cay từng chén rượu lúc cô đơn
Ai gieo nỗi nhớ miền trăng hạ
Để giấc mơ hoang cứ vật vờn
Tường Vân - 31/08/18
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét