TÌNH NGÂU
Buồn trông nhành lá Thu vàng chớm
Mới hiểu mùa Ngâu đã cạnh nàng
Khắc khoải thương hoàng hôn chợt tím
Liệu rằng Xuân trước có còn sang
Buổi ấy còn như mùa chẳng Hạ
Tôi nàng đâu sống cảnh cô liêu
Tình duyên đổi tiết hồn đau lạ
Thềm đơn ảo não khúc tơ thiều
Ngày yêu ngắt mảnh tình ra đếm
Chỉ ước chồi duyên được ủ mầm
Ngờ đâu cuối đoạn sầu giăng tím
Gió đổi heo mùa...Sáo biệt tăm
Có phải rằng Xuân rồi sẽ lại
Mà sao lá úa rụng đêm sầu
Mình anh heo hút ngày hoang dại
Giọt nhớ rơi hoài ướt những đâu ?
Nguyên Châm
TƯƠNG TƯ THẢO
Gặp nhau buổi ấy Xuân vừa chớm
Nhúm cỏ Tương Tư gửi tặng nàng
Nhỏ ơi giữ lấy màu hoa tím
Rằng tình sẽ đẹp lúc Thu sang
Chiều nay nắng đã ươm vàng Hạ
Trên nhánh sông gầy bến tịch liêu
Anh ơi nhỏ ấy buồn chi lạ
Nhìn ánh hoàng hôn tiễn bóng thiều
Mới thôi mà đã ba Thu đếm
Nhúm cỏ Tương Tư cũng nảy mầm
Bên thềm nở một nhành hoa tím
Người ấy bây chừ vẫn bặt tăm
Mai đây có kẻ về thăm lại
Qua lối Tương Tư nhỏ giọt sầu
Với tay Anh ngắt cành hoa dại
Hỏi nhỏ phương nào đang ở đâu ?
Tường Vân 29/8/17
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét