MỘT THOÁNG VU VƠ
Thơ cho em dịu dàng hơn giọt nắng
Đọng bên thềm ngơ ngẩn cách hoa rơi
Lắng tâm tư cho nỗi nhớ nghiêng trời
Chiều bảng lảng nhẹ rơi theo ngày tháng
Viễn xứ ơi chút tình sầu phiêu lãng
Tô thêm hồng cho những áng thơ tươi
Vòng tay đan kỷ niệm cứ xa vời
Cho ta thấy cả trời chiều đăm đắm
Lòng biển vẫn một màu xanh thăm thẳm
Để người tình say đắm dệt vần thơ
Chiều giăng giăng sương phủ kín mây mờ
Và con sóng lững lờ ngoài xa vắng
Thu chưa anh lá vàng rơi lãng đãng
Ngẩn ngơ chiều tản mạn bóng hoàng hôn
Giọt tình rơi còn lắng đọng trong hồn
Dòng tâm sự đượm nỗi buồn xa vút
Thư cho em nhẹ nhàng từng nét bút
Lắng tim hồng trong phút ngỡ ngàng say
Để nhớ thương ngày tháng cứ hao gầy
Men tình đắng ngật ngầy đêm hư ảo
Rồi thời gian bạc màu như sắc áo
Có bao giờ anh chợt nhớ về em
Mắt rưng rưng ngấn lệ đọng môi mềm
Cho anh thấy một trời đêm diễm ảo
Cả vũ vũ trụ cũng dường như lảo đảo
Khúc tương tư huyễn ảo kết nên lời
Tựa vai chàng ngồi đếm cánh sao rơi
Thầm nguyện ước bên người yêu dấu cũ !
Mùa Thu 14/7/16
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét