TRĂN TRỞ...
Ta thầm khẽ hỏi liệu còn ai
Sãi bước cùng nhau vượt nẻo dài
Để bức tranh tình thôi lạnh lẽo
Cho chiều ngõ hạnh chẳng tàn phai
Vào đêm đón mẹ dìu tay nải
Hửng sáng chờ em gỡ lược cài
Đỏ mắt trông về nơi cõi mộng
Nghe hồn nặng trĩu mảnh đời mai
Nguyễn Châm
ĐỜI THIẾU PHỤ
Đêm buồn lặng lẽ nhớ về ai
Bất chợt lòng vương tiếng thở dài
Nghĩa gửi bao mùa se sắt lạnh
Duyên vầy mấy độ nhạt nhòa phai
Chàng đi quạnh quẽ niềm chăn gối
Thiếp đợi trầm ngâm nét liễu đài
Gác vắng thềm khuya sầu lã ngọn
Canh trường thiếu phụ khóc tình mai !
Tường Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét