BẾN TƯƠNG BUỒN
Sương thầm rắc nhẹ cánh Uyên Ương
Đếm những mùa qua nhạt má hường
Tháng nhớ hanh hao màu mắt ngọc
Năm chờ loang lổ rặng thùy dương
Nhìn trăng úa rụng ngoài song cửa
Nhặt lá vàng rơi cuối nẻo đường
Để lúc đêm buồn hong bếp lửa
Cho người đỡ chạnh chút sầu tương.!
Tường Vân - 14/04/19
SẦU CUỐI SÔNG TƯƠNG
Gieo ngàn nỗi nhớ cuối dòng tương
Đợi bóng người say khắp ngã đường
Bởi trót đem lòng trao bóng nguyệt
Nên đành chịu sóng vỗ trùng dương
Buồn đêm chén lạnh mềm môi thắm
Xót thuở lời suông nhạt má hường
Chỉ biết âm thầm thương lá đổ
Đâu còn dám nghĩ mộng uyên ương
Trần Tình – 14/04/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét